Với nụ cười hiền hậu, ánh mắt toát lên niềm hạnh phúc là hình ảnh đã để lại cho chúng tôi về cô Phạm Thị Hòa – một việt kiều Mỹ đã hoàn thành tâm nguyện của chồng khi tìm được giọt máu năm xưa của chồng sau hơn 43 năm tại quê nhà.
Cô Hòa chia sẻ: “Vào những năm 1978 – 1980 gia đình di cư từ Khánh Hòa vào sinh sống tại khu Chợ Mới – Bà Rịa. Ở đây cô chú mưu sinh bằng nghề xe khách tuyến Bà Rịa Vũng Tàu – Sài Gòn. Ngày ấy, bên cạnh nhà có gia đình ông bà Chín rất thân thiết, giúp đỡ nhau qua lại nên rất thân tình. Cô hay gọi thân thiết bằng Dì Dượng Chín làm nghề bán dao, có mấy người con trong đó có Ngọc đã đến tuổi lập gia đình.”
Tháng 10 năm 1980 thì gia đình cô chú vượt biên sang Mỹ mà không hề hay biết cô Ngọc đã mang giọt máu của chú. Nhiều năm sau, trong một lần gặp lại người bạn cũ tên Tám Dưỡng sinh sống ở khu Chợ Mới – Bà Rịa cho biết cô Ngọc có một đứa con trai rất giống chú. Vào thời đó việc đi lại giữa Việt Nam và Mỹ rất khó khăn nên mãi đến năm 1993-1994 cô chú mới về Việt Nam thăm gia đình và được chú Tám Dưỡng dẫn đến nhà cô Ngọc chơi để hỏi thăm tin tức. Tuy nhiên, sợ ảnh hưởng đến gia đình riêng của cô Ngọc và cô Ngọc không nói gì về chuyện có con với chú mặc dù thằng bé trông rất giống đứa con trai đầu của vợ chồng cô.
Nhiều năm sau đó, gia đình cô Ngọc cũng chuyển đi nơi khác sinh sống nên mất liên lạc từ đó. Cuộc sống hôn nhân với cô Hòa rất hạnh phúc và các con đủ nếp đủ tẻ nhưng càng lớn tuổi chú lại càng dằn vặt mà không dám chia sẻ cùng ai về hình ảnh đứa con trai của cô Ngọc, luôn tự trách bản thân không quyết liệt hỏi thăm để biết rõ sự thật. Có lúc chú tự an ủi bản thân có lẽ đó là con của cô Ngọc và chồng vì cô đã có gia đình riêng của mình, thêm nữa cháu Thuận (con cô Ngọc) lại nói sinh năm 1981 tức là khi đó gia đình chú đã đi Mỹ. Mặt khác, chú nghĩ nếu nói cho vợ biết, cô sẽ đau lòng và áp lực về tinh thần sẽ ảnh hưởng đến gia đình, chính vì vậy tâm nguyện được mong được nhận con, được bù đắp cho con của chú vẫn chưa được hoàn thành trước lúc mất.
Mất đi người đầu gối tay ấp, đồng cam cộng khổ suốt bao năm qua cô Hòa rất buồn nhưng biết tâm nguyện ấy chồng, cô và các con đã rất nỗ lực, nhiều lần đăng tin tìm kiếm thông tin của gia đình cô Ngọc nhưng thật đáng tiếc là vẫn bặt vô âm tín. Cơ duyên cô được người thân giới thiệu và theo dõi chương trình “Tuấn Vỹ – Kết nối yêu thương” cô Hòa đã có cơ hội chia sẻ và lan tỏa câu chuyện. Thật may mắn chỉ mấy tiếng sau khi video được đăng tải đã có thông tin trùng khớp về gia đình cô Ngọc, có cơ hội chia sẻ các thông tin để hai bên đối chứng và làm sáng tỏ những nghi ngờ trong lòng. Tuy nhiên thật buồn là cô Ngọc đã mất, cô Hòa bồi hồi xúc động khi cô có thể tìm được đáp án cho câu trả lời dang dở năm xưa bằng khoa học công nghệ hiện đại ngày nay là giám định ADN tại Viện Sinh học Phân Tử LOCI.
Niềm vui như vỡ òa chỉ sau 1 ngày Viện LOCI nhận mẫu tiến hành xét nghiệm giữa anh Nguyễn Phạm Hoàng Vũ (con của vợ chồng cô Hòa) và anh Nguyễn Quốc Thuận (con riêng của cô Ngọc) kết luận CÓ CÙNG HUYẾT THỐNG DÒNG CHA (cùng NST Y) đã làm vỡ òa hạnh phúc của tất cả mọi người.
Khi nhận kết quả cô Hòa rưng rưng nước mắt chia sẻ: “Trước đây khi còn trẻ rất nhiều lần cô chú mong muốn được tìm hiểu về mối quan hệ cha con giữa chú và cháu Thuận nhưng không được vì nhiều lý do… Lần này mọi chuyện đến với gia đình thật dễ dàng, thuận lợi và nhanh đến mức cô không tin đây là sự thực, chắc đây là tâm nguyện cuối đời của chú và mẹ của Thuận – Cô Ngọc đã phù hộ cho gia đình tìm được Thuận.”
Hình ảnh anh Thuận bật khóc như 1 đứa trẻ sau khi nghe thông báo kết quả xét nghiệm ADN đã vô cùng hạnh phúc không nói nên lời. Khi có cơ hội được bộc bạch nỗi lòng nặng trĩu của mình chôn dấu bao năm, người đàn ông hơn 40 tuổi với khuôn mặt gầy gò, khắc khổ nghẹn ngào chia sẻ: “ Trong hơn 43 năm qua, con luôn suy nghĩ không biết mình sinh năm 1980 hay 1981, con luôn nghĩ mình sinh năm 1980 do thấy cuộc đời vất vả quá, bất hạnh quá. Nhưng từ nay thì con đã chắc chắn là mình sinh năm 1980 và có gia đình bên Nội , có mẹ Hòa, có các anh các chị.
Khép lại câu chuyện với nhiều cảm xúc trong lòng mỗi người. Tuy nhiên đây là một câu chuyện có cái kết thật đẹp, với những giọt nước mắt chứa chan hạnh phúc, tình cảm gia đình và tình yêu cao cả. Viện Loci xin gửi lời chúc gia đình đoàn viên, hạnh phúc.
Link theo dõi clip gia đình đoàn tụ, mời quý vị theo dõi tại: